Đinh Xuân Thu |
Nhân vật Đinh Xuân Thu và phái Tinh tú do lão sáng lập qua ngòi bút tài hoa của Kim Dung đã là một hình tượng có sức khái quát rất cao về những hành vi bỉ ổi, độc ác,những thủ đoạn đê hèn , vô cảm thú tính của những con người chuộng bạo lực, cường quyền.
Công bằng mà nói thì Đinh Xuân Thu đã là một kẻ có tài năng xuất chúng. Lão ta rời bỏ ánh sáng văn minh của Trung Nguyên đến Tây Vực sáng lập phái Tinh Tú. Một hành động chẳng đặng đừng vì cái bản chất quê mùa thô kệch của hắn không thể hòa nhập được với cái tinh tế, hào hoa lãng mạn CẦM, KỲ, THI, HỌA của phái Tiêu Dao. Bị nền văn minh sỉ nhục là nguồn cơn của mọi sự căm thù mang đầy thú tính của lão. Chưởng môn sáng lập phái TINH TÚ có chủ trương phải dùng bạo lực để giải quyết mọi vấn đề. Ai có bản lĩnh võ công cao hơn, thì sẽ nắm quyền. Kẻ có vũ lực mạnh làm chủ thiên hạ. Lão tưởng đâu đó là những tư tưởng mới, lý luận mới, nhưng chẳng qua cũng chỉ là tái hiện cái cổ lỗ hôn quân,cường quyền bá đạo mà thôi . Cái môn phái lấy triết lý đấu tranh một mất một còn ấy chỉ có thể sản sinh ra những kẻ dốt nát, tham lam vô độ, đê hèn vô liêm sỉ mà thôi.
Chúng ta thử đọc một trích đoạn từ trong tiểu thuyết Thiên Long bát bộ “Phái Tinh Tú võ công âm độc tàn ác, đã ra tay là không có nể nang gì, địch nhân trúng đòn không chết cũng trọng thương, bị thương rồi còn phải bị biết bao dày vò, lúc chết thật là thảm khốc. Sư huynh đệ khi tranh đoạt vị thứ cao thấp trong môn phái phải đem tính mạng ra đánh đổi”. Võ công tà phái Tinh Tú có một môn gọi là tán độc, chất độc tụ vào bàn tay rồi, nếu không tống được vào địch nhân thì cũng phải đánh con bò con ngựa gì đó, giết chết một con vật, nếu không chất độc chạy ngược trở vào mình.
Xích Trần Tử, vì để lộ cơ mật về Thần Mộc Vương Đỉnh đã bị Trích Tinh Tử trừng phạt một cách nhẫn tâm và độc ác. Đối xử với đồng môn với nhau còn như vậy thì e rằng hành động thú tính ấy đã đến giới hạn tận cùng. Chủ trương dùng bạo lực để đấu tranh đã kích hoạt dữ dội bản năng, vô tình biến con người thành dã thú.
Hành động dán biểu ngữ, diễu hành tứ xứ hô khẩu hiệu:
“Tinh tú lão thiên
Thần thông quảng đại
Pháp lực vô biên
Uy chấn thiên hạ”
Tiếng ra rả tụng xưng công đức mọi lúc, mọi nơi của đám đồ đệ dành cho Đinh Xuân Thu làm ta phải bật cười, nhưng đáng sợ thật-hình như nó còn văng vẳng ở đâu đây.
Hài hước thay khi Đinh Xuân Thu bị Hư Trúc đánh bại ở chùa Thiếu Lâm, thì đám đồ đệ vô liêm sỉ ấy trở giáo, chạy sang đầu hàng Hư Trúc. Chúng ca ngợi Hư Trúc bằng những chính những lời lẽ như đã được lập trình dành cho giáo chủ của chúng trước đây mà không ngượng miệng.
Để giải thích cho hành động ấy phải mượn lời của Bao Bất Đồng: “Muốn có được thành công ở môn phái này, chí ít phải luyện thành thạo ba thần công. Một là Nịnh bợ công. Không luyện thành môn này, e rằng không sống nổi ở quí môn nửa ngày. Hai là Khoác lác công, nếu không thổi phồng võ công và đức hạnh của quí môn, thì sẽ bị cả sư phụ lẫn đồng môn khinh rẻ, không có chỗ đứng. Ba là công phu mặt dày.”
Bạo quyền đã có lúc viết nên lịch sử riêng vinh quang của nó. Nhưng rồi nó cũng sẽ trở thành trò hề của lịch sử.
Danh sư xuất cao đồ - nhưng một chưởng môn vô đức vô hạnh như Đinh Xuân Thu thì chỉ có thể tụ tập và đào luyện ra những đồ đệ đê hèn vô liêm sỹ mà thôi. Tất cả phải làm nô lệ cho nỗi khiếp nhược và sợ hãi.
Võ công,dù có cao diệu đến đâu, vũ lực dù có mạnh và tàn bạo đến đâu thì cũng chỉ có thể tạm thời đàn áp và đập tan những phản kháng, còn những mâu thuẫn và bất công thì hãy còn đó.Thiếu vắng lẽ bác ái, sự công bằng chính trực và tính nhân bản thì tất cả những môn phái nào rồi cũng sẽ bị hủy diệt.
Môn phái TINH TÚ mà Đinh Xuân Thu đã dày công xây dựng vẫn còn đang hiện hữu. Có thể nó cũng đang hấp hối. Nhưng đến khi nào thì hắn bị nhốt vào chùa? Trả lại cho thế gian cái nhân bản văn minh của con người? Câu hỏi ấy vẫn còn bỏ ngỏ.
Đăng nhận xét