Trương Vô Kỵ (giữa) là giáo chủ đa tình hào hoa của Minh Giáo |
Mani giáo bắt nguồn từ Ba Tư, truyền vào Trung Quốc thời nhà Đường. Giáo phái này tôn thờ lửa, coi lửa như sự sống của mình. Nên khi truyền vào Trung Nguyên, lấy tên là Minh giáo. Ngoài ra còn bị người giang hồ gọi là Ma giáo, do cách gọi tắt đi từ Mani giáo.
Người lưu truyền Minh giáo từ Ba Tư sang Trung Nguyên là một người Ba Tư tên là Phí Đa Diên mang bộ Tam Tông Kinh của Minh giáo đến triều đình nhà Đường.
Ngày hai mươi chín tháng sáu năm thứ ba đời Đại Lịch nhà Đường, chùa Minh giáo Đại Vân Quang Minh được xây cất tại Lạc Dương, Trường An. Sau đó tại các thị trấn lớn như Thái Nguyên, Kinh Châu, Dương Châu, Hồng Châu, Việt Châu cũng đều có Đại Vân Quang Minh tự. Tới năm Hội Xương thứ ba, triều đình ra lệnh giết giáo đồ, thế lực Minh giáo đại suy. Từ đó về sau, Minh giáo trở thành một tôn giáo bí mật, phạm cấm, đời nào cũng bị quan phủ truy lùng giết chóc. Để có thể sinh tồn, người trong Minh giáo không thể không hành sự ngụy bí, để rồi chữ Ma trong Ma Ni bị đổi thành Ma, đồng nghĩa với tà ma, người ngoài gọi là Ma giáo.
Giáo chúng Minh giáo chỉ ăn rau phụng thờ Minh vương, là thần lửa, nhưng khi truyền đến Trung Nguyên, do đặc trưng ở đây như núi cao, khí hậu lạnh, lại là người tập võ, nên cho phép ăn thịt, uống rượu.
Vào thời nhà Nguyên, do có xích mích trong nội bộ giáo phái. Nên Bạch Mi Ưng Vương Ân Thiên Chính tách ra khỏi Minh giáo thành lập Thiên Ưng Giáo. Về sau Thiên Ưng giáo lại quay trở về Minh giáo trở thành Thiên Ưng kỳ
Cơ cấu tổ chức của Minh giáo như sau:
Người đứng đầu là giáo chủ - trong Ỷ thiên đồ long ký Trương Vô Kỵ là giáo chủ.
- Hai vị sứ giả gọi là Quang Minh nhị sứ
- Bốn vị Hộ giáo pháp vương
- Ngũ Tản Nhân
- Thiên Địa Phong Lôi tứ môn
- Ngũ Hành Kỳ: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ
- Thiên Ưng Kỳ
- Các giáo chúng
Thiêu đốt thân tàn ta,
Hỏa thánh bốc bừng bừng.
Khi sống có gì vui,
Thì chết có gì khổ?
Nguyện hành thiện trừ ác,
Cốt sao cho quang minh.
Bao hỉ lạc bi sầu,
Cũng đều thành cát bụi.
Thương thay cho con người,
Lo buồn sao lắm vậy.
Thương thay cho con người,
Lo buồn sao lắm vậy.
Càn Khôn Đại Na Di chưa thành 7 tầng. Tầng sau huyền ảo, khó khăn, và đòi hỏi nội công căn bản hơn tầng trước. Môn võ này là cách luyện vận chuyển chân khí, từ đó thay đổi hướng của lực lượng xung quanh mình lẫn của chính mình. Môn võ này xuất thân từ Mani giáo bên Ba Tư. Được ghi lại trên một miếng da dê. Chưa ai luyện thành hết 7 tầng của môn này ngay cả người viết ra nó. Trương Vô kỵ là nguời có thành tựu cao nhất cũng chỉ luyện thành tầng thứ 6.
Các nhân vật của Minh Giáo trong Ỷ thiên đồ long ký như sau:
- Giáo chủ đời thứ 33: Dương Đỉnh Thiên.
- Giáo chủ đời thứ 34: Trương Vô Kỵ.
- Giáo chủ đời thứ 35: Dương Tiêu.
Các nhân vật trong Minh giáo gồm:
- Giáo chủ đời thứ 33: Dương Đỉnh Thiên.
- Giáo chủ đời thứ 34: Trương Vô Kỵ.
- Giáo chủ đời thứ 35: Dương Tiêu.
Các nhân vật trong Minh giáo gồm:
- Quang Minh Tả Sứ Dương Tiêu.
- Quang minh hữu sứ Phạm Dao.
- Tứ Đại Pháp vương: Tử Sam Long Vương Đại Ỷ Ti, Bạch Mi Ưng Vương Ân Thiên Chính, Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn, Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu.
- Ngũ Tản Nhân gồm: Lãnh Khiêm, Thuyết Bất Đắc, Chu Điên, Bành Oáng Ngọc. Thiết Quan đạo nhân.
Trong Ỷ Thiên đồ long ký, ban đầu Minh Giáo bị giới võ lâm giang hồ cho rằng là một giáo phái tà giáo (xấu xa, dâm tặc). Minh Giáo bị triều đình cấm nên phải hoạt động bí mật.
Ngoài thực tế, Minh Giáo là môn môn phái có thật, thờ và coi lửa như sự sống của mình. Tín đồ Minh giáo thường ít tiếp xúc với người đời nên luôn bị coi là tà giáo, bị quan quân triều đình truy bắt ráo riết. Nhưng tín đồ của Minh giáo luôn sống một cuộc sống thanh tịnh.
Ngoài thực tế, Minh Giáo là môn môn phái có thật, thờ và coi lửa như sự sống của mình. Tín đồ Minh giáo thường ít tiếp xúc với người đời nên luôn bị coi là tà giáo, bị quan quân triều đình truy bắt ráo riết. Nhưng tín đồ của Minh giáo luôn sống một cuộc sống thanh tịnh.
Đăng nhận xét