Nhậm Ngã Hành xuất hiện từ giữa cuốn tiểu thuyết, nhưng là một nhân vật quan trọng trong bộ truyện với giấc mộng thống nhất võ lâm, xưng bá thiên hạ. Cách xuất hiện của ông khá ly kỳ, ban đầu là bằng một giai thoại trong võ lâm: một nhân vật võ công cái thế nhưng làm điều càn quấy, bị bọn đàn em lật đổ và nhốt vào ngục tối dưới Cô Mai sơn trang. Về sau, người thân cận của Nhâm Ngã Hành là Hướng Vấn Thiên đã tìm cách lừa cho Lệnh Hồ Xung vào trong ngục để giải thoát Nhậm Ngã Hành, cuối cùng mục đích của y cũng thành công: Lệnh Hồ Xung bị nhốt lại trong ngục còn Nhậm Ngã Hành giả làm Lệnh Hồ Xung để trốn thoát.
Rời khỏi ngục tối, Nhậm Ngã Hành cùng Hướng Vấn Thiên ra sức gây dựng lại thế lực, họ vào được nội viện của Nhật nguyệt thần giáo, chiến thắng Đông Phương Bất Bại (kẻ đã cướp ngôi giáo chủ) rồi Nhậm một lần nữa lên làm giáo chủ.
Nhâm Ngã Hành ban đầu rất thích Lệnh Hồ Xung do thấy chàng tài giỏi và đã cứu sống ông. Nhưng về sau lại chuyển thành bực bội, vì Lệnh Hồ Xung không chịu gia nhập Nhật Nguyệt thần giáo ngay cả khi ông đồng ý gả con gái và có ý sẽ để hắn tiếp nhiệm ngôi giáo chủ trong tương lai.
Cuối cùng hai người thành hai phe đối lập, lãnh đạo hai thế lực lớn để chống đối nhau. Lệnh Hồ Xung đại diện cho chính nghĩa với sự hỗ trợ của các phái Thiếu Lâm, Võ Đang và Ngũ Nhạc Kiếm phái, chỉ mong hai bên hòa giải nhưng không thể được. Khi hai phe đang chuẩn bị lực lượng cho một cuộc giao chiến lớn thì bất ngờ, Nhâm Ngã Hành, trong lúc cười lớn vì quá hứng khởi với giấc mộng bá chủ, bị thổ huyết mà chết. Chức giáo chủ được Nhâm Doanh Doanh đảm nhận. Doanh Doanh yêu Lệnh Hồ Xung, chủ trương hoà giải, từ đó giang hồ lại được bình ổn.
Về môn Hấp tinh đại pháp, người luyện thành có thể hút nội lực của kẻ khác để biến thành của mình. Vì có tác dụng đó, nó cùng với môn Bắc Minh Thần Công là 2 môn võ tối kỵ trong thiên hạ, bị người người khinh ghét nhưng cũng rất sợ hãi. Môn võ này được ông khắc trên chiếc giường trong ngục thất dưới Cô Mai sơn trang.
Một dịp do ở tù nóng bức quá, Lệnh Hồ Xung cởi áo quần nằm lên giường làm cho những vết khắc hằn lên da của y, khiến y học được món võ công này. Nhưng Lệnh Hồ Xung không dùng nó để hút nội lực kẻ khác, mà dùng để hoá giải độc khí trong người mình. Có thể nói với tác dụng hoá giải độc khí, Hấp tinh đại pháp đã cứu mạng Lệnh Hồ thiếu hiệp.
Nhậm Ngã Hành cùng Tả Lãnh Thiền, Nhạc Bất Quần tượng trưng cho những người có chí thâu tóm thiên hạ vào tay, nhưng ba người có những cách hành động khác nhau. Nhạc Bất Quần thì giả mặt quân tử để được lòng giới võ lâm, trong khi sử hết các chiêu gian xảo để triệt hạ từng người. Tả Lãnh Thiền cũng vậy nhưng mưu trí thua xa Nhạc Bất Quần, cuối cùng bị Nhạc Bất Quần làm mù mắt, chết dưới tay Lệnh Hồ Xung. Còn Nhâm Ngã Hành mưu trí, thâm trầm, nhưng tham vọng để lộ ra ngoài mặt và cứ lạnh lùng theo bản ý hành động, không sợ trời, không sợ đất. Cuối cùng họ đều chết nhưng có lẽ Nhâm Ngã Hành không bị ghê tởm như hai người kia, vì sống thật với bản chất.
Có thể nói Nhậm Ngã Hành tuy là nhân vật phụ, nhưng đã để lại những ấn tượng sâu sắc.
Đăng nhận xét